Rực Rỡ Tháng Năm

Thoáng chốc còn đâu tuổi học trò
Khung trời tuyệt đẹp chẳng âu lo
Như trang giấy trắng không màu tối
Trong trí còn nguyên buổi hẹn hò

Cũng bởi ai trao giấc điệp đầu
Phượng hồng đã trổ biết bao lâu
Nụ hôn ngày đó em còn giữ
Lúc tủi mang ra lấp nỗi sầu

Em cũng coi là... biết mộng mơ
Lần đầu rung động rạng như thơ
Cùng nhau dạo bước nơi hò hẹn
Ước được trao nhau một chữ chờ

Cách biệt tôi ơi biết mấy mùa
Đâu còn tuổi mộng xõa nhành mua
Loay hoay gió bụi đem vùi lấp
Đợi Hạ sang chơi ký ức ùa.

Tiêu Tường

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.